ADAM VÀ EVA
Adam (tiếng Hebrew: אָדָם, ʼĀḏām, “bụi, người, loài người”; tiếng Ả Rập: آدم, ʼĀdam) và Eva(tiếng Hebrew: חַוָּה, Ḥawwā, “người sống, nguồn sống”; tiếng Ả Rập: حواء, Ḥawwāʼ), theo Sách Sáng Thế trong Kinh Thánh, là người nam và người nữ đầu tiên do Chúa trời tạo dựng nên.
TƯỜNG THUẬT
Sách Sáng Thế kể lại câu chuyện về Adam và Eva ở các chương 2 và 3, với một số chi tiết thêm ở các chương 4 và 5:
Sách Sáng Thế Chương 2 mở đầu với việc Thượng đế nắn một người đàn ông từ bụi đất và hà sanh khí nghĩa là ban sự sống. Thượng đế tạo ra một khu vườn (Vườn Eden hoặc Vườn Địa Đàng) và đặt người đàn ông ở đó, “để làm việc và trông nom khu vườn,” cho phép anh ta ăn tất cả các loại cây trong vườn trừ Cây biết thiện và ác – Trái cấm, Thượng đế phán:”nếu một ngày ngươi ăn nó chắc chắn ngươi sẽ chết.”
Thượng đế cũng đã tạo ra các loài thú, và về phần Adam thì chẳng tìm một ai giúp đỡ giống như ông hết, và vì thế Thượng đế làm cho Adam ngủ mê, bèn lấy xương sườn của Adam và tạo ra một người nữ, đưa đến cùng Adam. A-đam nói rằng: “Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi mà ra. Người nầy sẽ được gọi là người nữ, vì nó do nơi người nam mà có.” Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt.
Sáng thế ký 4 nói về con Rắn, “quỷ quyệt hơn mọi con thú trên cánh đồng.” Con rắn xúi giục người nữ ăn cây nhận thức, nói với cô ta rằng nó sẽ không dẫn tới cái chết; người nữ không kìm nổi, và đưa trái cho người nam, và người nam cũng ăn, “và mắt của hai người mở ra.” Khi ấy đã nhận thức được sự trần truồng của mình, họ che nó đi bằng những chiếc lá sung, và trốn khỏi cái nhìn của Chúa.
Chúa trời hỏi họ điều họ đã làm. Adam kết tội Eva, và Eva kết tội con rắn. Chúa trời nguyền rủa con rắn (vốn đã phải có khả năng đi được trước sự kiện này bởi với 14 nói “mày sẽ đi bằng bụng, và mày sẽ ăn bụi trong suốt những ngày của cuộc đời mày.”) Sau đó Chúa nguyền rủa Adam và Eva bằng lao động cực nhọc với sự đau đớn khi sinh trẻ em, và trục xuất họ khỏi khu vườn, đặt một tiểu thiên sứ ở cửa để ngăn đường họ tới Cây sự Sống, “nếu không nó sẽ đưa tay ra… và ăn, và sống mãi.”
Sáng thế ký 4 và 5 có câu chuyện về gia đình của Adam và Eva sau khi họ rời Vườn địa đàng; ba đứa trẻ được đặt tên là, Cain, Abel và Seth, với những đứa trẻ khác chưa được đặt tên. Adam sống 930 năm. (“Người Phu nữ” được đặt tên Eva trong những câu kết của Sáng thế ký 3, “bởi cô ta là mẹ của mọi sự sống”; Adam có tên của mình khi mạo từ hạn định ban đầu bị bỏ đi, đổi “ha-adam”, “người”, thành “Adam”.)
Nguồn: https://vi.wikipedia.org/wiki/Adam_và_Eva